r164
Trăng Khuya Lặng Lẽ
Đêm nay trăng sáng ngập hồn
tôi
Gió đùa cây lá, mây ngập
trời
Không gian yên ắng mà vui
thế
Chỉ riêng lặng lẽ một mình
tôi.
Dịu dàng tiếng nhạc vẳng đâu đây
Trăng vẫn mênh mông soi bóng gầy
Vô tình sương thấm vào vai
áo.
Đêm lướt qua dần, hương
thoảng bay…
Trăng gió và tôi...Cùng lẻ loi!...
Tôi ngắm nhìn trăng, trăng
khuất rồi
Gói ánh trăng vàng rơi trên
áo
Nhờ gió đêm nay gởi đến người.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Bình Dương Chủ Nhật Số
496 Ngày 7.4.2000
Tình
khúc buồn
Nhạc; Ngô Thụy Miên
https://youtu.be/tLUsKisZXj8?si=RmXpbTYWnBPje5GS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét