Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Thành Phố Hôm Nay

r149.

Thành Ph Hôm Nay

Bao năm rồi em mới trở lại đây

Con đường xưa đã không còn như cũ

Nhưng kỷ niệm như một dòng nước lũ

Cuốn vào tim gợi nỗi nhớ vụng về.

 

Em bàng hoàng như chợt tỉnh cơn mê

Khi thức giấc thấy quanh mình đã khác

Vầng trăng khuya thật bơ vơ, thật nhạt

Giữa muôn vàn ánh điện của thành đô.

 

Thành phố của anh ngày đó mơ hồ

Em cứ ngỡ như chưa lần được biết

Ngày xưa với bây giờ bao cách biệt

Anh bây giờ cũng khác với anh xưa.

 

Em bây giờ với nỗi nhớ đong đưa

Ngốc nghếch cố đi tìm trong dĩ vãng

Một nỗi sầu đã nguôi cùng năm tháng

Một tình yêu đã chẳng còn của em.

 

Thành phố của anh như chẳng có đêm

Em tìm đâu một chút thôi, tĩnh lặng…

Mai một em về nào có ai biết vắng

Một người bâng khuâng tìm nhặt lá vàng!...

(Nguyễn Khắc Nhu Sài Gòn 17.11.1994)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên Số 149 (589) Thứ Ba 20.12.1994

 

Lạnh trọn đêm mưa

Nhạc; Huỳnh Anh

https://youtu.be/eykvX8pVtuE?si=P2NCqJg_s1q3GbZE

CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG



r148

Con đường mùa ĐÔNG

Có con đường dài buổi sáng em đi

Ánh mặt trời lén nhìn qua kẽ lá

Con đường cũ rất quen, nay bỗng lạ

Em chạnh buồn vì đã vắng bóng anh.

 

Mùa Đông về cho cây lá lại xanh

Anh có thấy đất trời như trẻ lại

Mà tình em thì sao cằn cỗi mãi

Gió Đông về chỉ thấy lạnh lùng hơn.

 

Con đường nào em đếm bước cô đơn

Lòng  ngổn ngang với bao điều tự hỏi

Sự đợi chờ có bao giờ mòn mỏi

Khi biết rằng tình yêu đã rời tay.

 

Đến một ngày nào không phải hôm nay

Khi tất cả đã lùi vào dĩ vãng

Khi kỷ niệm đã nhạt nhòa phai lãng

Khi tình cờ ta chợt gặp lại nhau

Chắc gì lòng lại không chợt nhói đau.

(19g Thứ Hai 7.11.1994)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Trong vô vàn khắc Khoải

r147

Trong vô vàn khắc khoải

Có bao giờ em trách giận anh đâu

Tuy đôi lúc quá buồn em đã nói

Dù bây giờ anh đã quen thay đổi

Anh đâu còn là anh của em xưa.

 

Mùa Thu về mang theo những chiều mưa

Hàng thông đứng âm thầm trong sương lạnh

Git nước mắt hay giọt mưa lấp lánh

Không gian buồn hay chỉ tại lòng em.

 

Đêm mùa Thu trằn trọc ánh sao đêm

Niềm thương nhớ khiến vầng trăng cứ khuyết

Anh ra đi có bao giờ anh biết

Sự chờ mong khắc khoải ở chốn này.

 

Có bao giờ anh trở lại nơi đây

Vắng anh rồi quanh em chừng trống trải

Kỷ niệm vẫn khắc sâu trong lòng mãi

Năm tháng dài không đủ để nguôi quên.

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

Tình khúc buồn

Nhạc; Ngô Thụy Miên

Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://youtu.be/tLUsKisZXj8?si=RmXpbTYWnBPje5GS


Biết Ai ?...



r146

Biết Ai ?...

Em cứ hoài mong đợi

Khắc khoải trong tình yêu

Trái tim có những điều

Làm sao ai biết được.

 

Đời mấy ai biết trước

Những gì ở ngày mai

Thời gian làm phôi phai

Thời gian làm quên lãng

 

Đối với em ngày tháng

Đâu còn ý nghĩa chi

Từ lúc anh ra đi

Mộng tình yêu cũng vỡ…

 

Có phải là nỗi nhớ

Từng đêm trong lặng thầm

Biết ai ?...người tri âm

Trong những chiều nổi gió

 

Mùa Thu về nơi đó

Có buồn như ở đây

Hạnh phúc như lá bay

Yêu thương xưa lạc lối.

(16g Thứ Tư 17.8.1994)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh niên Số 115 (555) Chúa Nhật 2.10.1994