Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015
Như đã dấu yêu (I’m singing)
Một Sáng Sài Gòn
r210.
Một
Sáng Sài Gòn
Sáng nay anh có thấy
Trời Sài Gòn lạnh hơn
Mây như dòng suối chảy
Và em thì cô đơn.
Thương ai biết thương ai
Mà lòng nhiều bối rối
Thương ai mà không nói
Để mùa Xuân muộn màng.
Bây giờ Đông sắp tàn
Mùa Xuân chừng sắp đến
Sáng nay trời nhuốm bệnh
Nên nắng hồng kém tươi.
Tìm đâu chiếc lá rơi
Của một mùa Thu cũ
Kỷ niệm giờ úa rũ
Tình yêu buồn như….em!
(Sài Gòn 11.12.1996)
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
*Thời Văn Số 7 Tháng 5.2006
Nỗi đau từ đây
Ngô Thụy Miên
https://youtu.be/0Zo2oiPkaAM?si=oXBASFp0ZtJMp-FQ
SÀI GÒN CUỐI THU
r209.
SÀI GÒN cuối Thu
Khi
em đến trời còn loang vết nắng
Trời
Sài Gòn dường như đã vào Đông
Cuối
Thu rồi còn có lá vàng không?
Rơi
xuống phố cho nhịp chân xao xác
Trời
đất rộng nên tình yêu dễ lạc
Người
hững hờ nên người dễ mau quên
Những
con đường cho dù đã thay tên
Em
vẫn nhớ đó là nơi quen thuộc.
Kỷ
niệm cũ vẫn trong hồn ve vuốt
Khi
mỗi lần em quay trở về đây
Trời
Sài Gòn chiều nay bỗng nhiều mây
Buông
xuống hồn em những dòng tơ rối.
Khi
em đến buổi chiều chưa qua vội
Hoàng
hôn đâu tìm thấy giữa ánh đèn
Em
bơ vơ trên con phố thân quen
Nghe
bồng bềnh những bước chân mê ngủ.
Tìm
ở đâu Sài Gòn mùa Thu cũ
Không
có lá vàng để đón một mùa sang.
(Sài Gòn 4.12.1996)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Sài Gòn Cuối Thu
Thơ: Hồ Thụy Mỹ Hạnh.
Nhạc & Phối khí: Trần Hữu Bích.
Ca sĩ: Mỹ Lệ
https://www.youtube.com/watch?v=H37OmoDg3Iw&feature=youtu.be