Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014
Biết Viết Gì Cho Anh
Với Trăng
r113-
Với Trăng
Trăng
hỏi em nhớ ai
Em
ngại ngùng chẳng nói
Nhưng
trong lòng tự hỏi
Lẽ
nào em nhớ anh!?
Thời
gian vẫn qua nhanh
Em
mãi hoài ở lại
Như
ánh trăng mãi mãi
Cô
độc trong trời đêm.
Làm
sao có thể quên
Chiều
chia tay vội vã
Mình
cách xa nhau quá
Biết
bao giờ gặp đây.
Em
xõa tóc trong tay
Từng
sợi buồn len lén
Nhớ
anh và lời hẹn
Đợi
chờ anh trở về.
Em
buông lơi tóc thề
Gói
ánh trăng vàng lại
Trăng
cứ thầm hỏi mãi
Em chờ ai, nhớ ai…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Với Trăng
Nhạc: Lã Văn Khoa
Thơ: Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Ca sĩ: Anh Thơ
Phối khí: Nguyễn Minh Hùng
Lời
nhạc:
Trăng hỏi em nhớ ai? Em ngại ngùng chẳng nói, nhưng trong lòng
thầm hỏi, lẽ nào em nhớ…anh? Em xõa tóc trong tay, từng sợi buồn len lén, nhớ
anh và lời hẹn đợi chờ anh trở về.
Thời gian, thời gian trôi qua mau, thời gian cứ dần xa. Chiều
chia tay vội vã, rồi mình xa cách nhau. Vầng trăng. Vầng trăng soi lung linh,
cô đơn giữa trời đêm, làm sao có thể quên. Ngoài hiên trăng nghiêng thềm, ngoài
hiên trăng nghiêng thềm, em mãi đợi anh về.
………………….
Trăng hỏi em nhớ ai? Em ngại ngùng chẳng nói, nhưng trong lòng
thầm hỏi, lẽ nào em nhớ…anh? Em xõa tóc trong tay, từng sợi buồn len lén, nhớ
anh và lời hẹn đợi chờ anh trở về.
Thời gian, thời gian trôi qua mau, thời gian cứ dần xa. Chiều
chia tay vội vã, rồi mình xa cách nhau. Vầng trăng. Vầng trăng soi lung linh,
cô đơn giữa trời đêm, làm sao có thể quên. Ngoài hiên trăng nghiêng thềm, ngoài
hiên trăng nghiêng thềm, em mãi đợi anh về. Em buông lơi tóc thề, gói ánh trăng
vàng lại, trăng cứ thầm hỏi mãi em chờ ai? Nhớ…nhớ ai?...
Với Trăng
Nhạc
: Lã Văn Khoa
Lời Thơ : Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Thể hiện : Anh Thơ
Phối khí: Nguyễn Minh Hùng
Khi đông vừa đến
r104-
Khi đông vừa đến
Khi mùa Thu đi qua
Xác lá vàng ở lại
Để mùa Đông tê tái
Với những cành bơ vơ
Mùa Đông từ bao giờ
Một bầu trời buốt giá
Gởi về ai chiếc lá
Cuối mùa như cuộc tình
Mùa Đông của riêng mình
Với mảnh trăng hờ hững
Những hàng cây lặng đứng
Tiếc nhớ chiếc lá vàng
Tôi xuống phố lang thang
Gom vào tay giọt nắng
Thành phố như chợt vắng
Khi thiếu đi một người
Mùa Đông của đời tôi
Là sương mờ ảo ảnh
Ước mơ nào chắp cánh
Bay theo cùng một người.
(Thứ năm 21.11.1991)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Nam Úc Tuần Báo (Adelaide-Australia)Số
976 thứ Sáu 19.12.2014
Lặng thầm
r102-
Lặng thầm
Nửa đêm mình chợt thức
vẳng từ đâu tiếng đàn
gió đêm mãi lang thang
ngập ngừng hương Dạ Lý
Chiêm bao là mộng mị
tiếng đàn là nỗi sầu
ai nỡ lòng quên nhau
cho lời ca nức nở…
Nửa đêm mình chợt nhớ
một vầng trăng thuở nào
đêm lặng thầm xanh xao
cho bờ mi rũ xuống
Thời gian như nước cuốn
Làm ân tình trôi đi
đàn ai thương nhớ gì
Mà đêm dài thao thức…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Anh còn nợ em
Anh Bằng
https://youtube.com/shorts/zaNzMj1k6Kw?si=s0Nk6ocuSL_5hPJf