r104-
Khi đông vừa đến
Khi mùa Thu đi qua
Xác lá vàng ở lại
Để mùa Đông tê tái
Với những cành bơ vơ
Mùa Đông từ bao giờ
Một bầu trời buốt giá
Gởi về ai chiếc lá
Cuối mùa như cuộc tình
Mùa Đông của riêng mình
Với mảnh trăng hờ hững
Những hàng cây lặng đứng
Tiếc nhớ chiếc lá vàng
Tôi xuống phố lang thang
Gom vào tay giọt nắng
Thành phố như chợt vắng
Khi thiếu đi một người
Mùa Đông của đời tôi
Là sương mờ ảo ảnh
Ước mơ nào chắp cánh
Bay theo cùng một người.
(Thứ năm 21.11.1991)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Nam Úc Tuần Báo (Adelaide-Australia)Số
976 thứ Sáu 19.12.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét