Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

Khoảng Trời Riêng Của Em




r345.

Khong Tri Riêng Ca Em

Em mở cửa tim mình

Cho nỗi buồn đến ở

Thành phố ngày anh đi

Bỏ lại đây niềm nhớ.

 

Những tháng ngày thăm thẳm

Lặng thinh trôi qua đời

Giai nhân sầu lẻ bóng

Giấc mộng đã tàn rơi.

 

Em mở cửa tim mình

Đón người không trở lại

Tình yêu như sương bay

Len vào hồn tê tái.

 

Khoảng trời riêng của em

Vẫn giăng đầy mây trắng

Và ở chung quanh đây

Anh như chưa hề vắng.

(21g25 Chúa Nhật 18.3.2001)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

https://youtu.be/FljKqhDmfro?si=5c8jc2MnMvxC7OHy 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét