Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

Tự Khúc



TỰ  KHÚC
Có một chiều như thế
Mong manh vệt nắng tàn
Vầng trăng non lạnh lẽo
Đến sớm treo trên ngàn

Có một người như thế
Vô tình như gió hoang
Ra đi không hề biết
Lá rơi đầy lối mòn

Có một mùa như thế
Mang mưa giăng đầy trời
Những hàng cây lặng lẽ
Buông lá vàng chơi vơi

Có mình tôi như thế
Ươm mộng đầy trang thơ
Nghe bâng khuâng nỗi nhớ
Một người trong giấc mơ…

Tất cả là như thế
Chiều ơi! Đừng vội vàng
Người ơi! Đừng hờ hững
Tôi ơi! Đừng đa đoan…
(14g Thứ Bảy 5.12.1998)
Hồ Thụy  Mỹ  Hạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét