r471
Bên
Kia Bờ Thương Nhớ
Mưa bên ngoài hiên vắng
Mà ướt tâm hồn tôi
Ngày xưa, ngày xưa hỡi!
Đã lạc nơi nào rồi.
Đã lạc về chân trời
Cách đại dương xa thẳm
Như con tàu đã đắm
Mọi ước mơ chìm sâu.
Từ đó mình xa nhau
Không mong gì gặp lại
Thời gian trôi, trôi mãi…
Nỗi đợi chờ cũng vơi.
Mình xa cách hai nơi
Hai khung trời rất lạ
Con đường xanh bóng lá
Giờ cũng vàng úa bay…
Gởi về cuối chân mây
Những ngôn từ vụng vỡ
Bên kia bờ thương nhớ
Người cũng vừa quên tôi!
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét