r419.
Giữ
Lại Cho mình
Đà Lạt bây giờ không biết
ra sao
Những buổi chiều nắng có
vàng mái phố
Phượng tím nở cho đầy nỗi
nhớ
Anh có còn lang thang
đường xưa.
Lòng em buồn như một cơn
mưa
Như đêm rằm vắng vầng
trăng sáng
Như yêu thương lùi vào dĩ
vãng
Như ngày dài mà không có
anh.
Những chiều buồn sương mù
giăng giăng
Con dốc vắng bước ai về
vội vã
Lối xưa vẫn hàng thông gầy
trút lá
Mây bay về đâu đó cuối
trời xa!...
Nhớ Đà Lạt, ôi! Nỗi nhớ
thiết tha
Trái tim đập những nhịp
đều khắc khoải
Em giữ lại trong lòng điều
chưa nói
Cho riêng mình một chút…kỷ niệm xưa!
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét