Khi Yêu
Anh
Khi
yêu anh
Là
em đã chọn một con đường không bằng phẳng
Một
con đường quanh co
Một
con đường gấp khúc
Một
con đường không bao giờ về đích
Em
đến trễ, muộn màng
Sau
tất cả những cần thiết trong đời anh
Hạnh
phúc là điều rất mong manh
Và
dễ hiểu vì sao em không có
Vì
anh chỉ là cơn gió
Thoáng
qua như một làn hương…
Khi
yêu anh
Là
em đã nhận vào tim một vết thương
Không
thuốc chữa
Em
không hề đùa với lửa
Em
không hề đùa với tình yêu
Vì
em biết rõ một điều
Trái
tim có tiếng nói riêng của nó
Lý
trí không thể mách bảo gì về tình yêu đó
Dẫu
em nơi này lặng lẽ, chông chênh
Em
một mình không có anh bên
Những
cách trở không có gì xóa được.
Khi
yêu anh
Em
đã thầm biết trước
Hai
chúng ta mãi mãi ở hai đường.
(Sài
Gòn Thứ bảy 6.1.2007)
Hồ Thụy Mỹ
Hạnh
*Văn
nghệ Biển Khơi (California) Số 51 Tháng 7.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét