r395.
Dự báo về cái chết của tôi
Sáng nào bầy chim sẻ cũng sà xuống sân nhà
Nhặt những hạt cơm khô tôi rải ra
Những cái mỏ xinh xinh
Những con mắt tròn xoe nhấp nháy
Dễ thương biết mấy
Chúng cám ơn tôi bằng tiếng hót ríu ran.
Sáng hôm nay trời ngập nắng vàng
Nhưng rất gió
Hàng cây trước ngõ
Rung mình trút lá xanh
Bầy chim sẻ lanh chanh
Không tìm thấy hạt cơm nào trên sân vắng
Căn phòng im lặng
Đêm qua tôi đi rồi
Bình yên về một nơi xa xôi
Không ai hay biết
Tiếng chim vẫn hót, dường như thê thiết
Từ nay vắng tôi rồi
Tôi viết đôi dòng để tự khóc tôi…
(10g40 Thứ Ba 25.7.2006)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét