r380
Đêm Đà Lạt
Đêm Đà Lạt trời đầy sương
Gió như một khúc nhạc buồn bên tai
Ly cà phê kéo đêm dài
Thay nhau kể chuyện khôi hài cùng vui
Ngày mai khi em đi rồi
Trả cho Đà Lạt núi đồi chao nghiêng
Trả cho đêm giấc ngủ yên
Chỉ mang một chút tình riêng trở về
Hàng cây giả vờ ngủ mê
Ngắm nhìn đôi lứa đang kề vai nhau
Đêm Đà Lạt, đêm rất sâu
Mặt hồ in bóng đèn màu lung linh
Và em vẫn chỉ một mình
Tìm trong ký ức bóng hình nhạt phai.
(Đà Lạt Thứ Bảy 26.3.2005)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Người Làm Báo Lâm Đồng Số 79 Tháng 5.2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét