r362
Chờ phone của anh
Cứ
mỗi lần nghe điện thoại reo lên
Tim
em lại rộn ràng, nao nức
Không
gian quanh em dường như chợt thức
Có
phải là anh? Có phải anh không…
Đầu
dây bên kia đáp lại sự chờ mong
Bằng
giọng nói…Vâng! Của một người khác
Em
buồn lắm, như một vầng trăng bạc
Bị
che mờ bởi một áng mây đen.
Anh
vô tình hay anh đã quên
Đêm
chùng xuống, trái tim em nặng trĩu
Anh
không hiểu và chẳng bao giờ hiểu
Sự
đợi chờ khắc khoải ở nơi em.
Đêm
bây giờ dài hơn những đêm
Anh
biền biệt bên kia nỗi nhớ
Em
đếm thời gian bằng trái tim tan vỡ
Bằng
khoảng cách xa dần giữa chúng ta
Bằng
một tình yêu khó thể phai nhòa…
(21g35
thứ tư 18. 9.2002)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét