r 226.
Bất chợt MÙA THU
Bất
chợt Thu về trong sáng nay
Hàng
cây như tỉnh giấc ngủ ngày
Lá
vàng như thể không buồn rụng
Mặc
gió vô tình khe khẽ lay…
Bất
chợt người đi qua đời tôi
Mang
theo tất cả những nụ cười
Và
như khép kín hồn tôi lại
Để
chỉ một người nơi ấy thôi.
Kỷ
niệm chất đầy trong bơ vơ
Con
đường như cũng biết đợi chờ
Rồi
mai ai có về qua đó
Tìm
thấy bóng mình trong ý thơ.
Bất
chợt Thu về ngang qua tim
Để
lại trong tôi những nỗi niềm
Những
chiều nắng trải vàng mái phố
Nhưng nắng ngày xưa biết đâu tìm…
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét