THẦM LẶNG
MỘT VẦNG TRĂNG
Mùa thu ơi! Thầm lặng một
vầng trăng
Đêm nay lạnh rét run từng
chiếc lá
Chia tay nhau ta trở thành
người lạ
Và em nhớ anh vì gió những
buổi chiều
Em nhớ anh có thể vì tình
yêu
Hay có thể vì ngày xưa quá
đẹp
Chia tay nhau cửa vào tim
đã khép
Cung đàn năm xưa ai làm lỗi
nhịp rồi
Mùa thu ơi! Vầng trăng có
xẻ đôi
Kỷ niệm có sưởi cho hồn bớt
lạnh
Em đan mộng để tình yêu
chấp cánh
Dù mộng kia đâu trở lại bao
giờ
Cuộc từ ly như thể tình cờ
Đêm Đà lạt thắp vào tim nỗi
nhớ
Em có gì ngoài một vầng
trăng vỡ
Nghe đêm sâu dằng dặc một
nỗi niềm . . .
(22h45’ Thứ Tư 7.5.1997)
Hồ Thụy Mỹ
Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét