r492
Chúng ta giờ đã già
Chúng ta giờ đã già
Như trăng tròn rồi khuyết
Như đôi bờ nhật, nguyệt
Như lá xanh rồi tàn.
Tôi trôi theo thời gian
Tất cả thành quá khứ
Những gì ta muốn giữ
Cũng không thể, tiếc gì…
Những chiều rơi trên mi
Hoàng hôn đầy bóng tối
Ta sống đời thật vội
Vẫn đứng lại bên đường.
Với tất cả yêu thương
Ta dâng đời bóng mát
Thương những sợi tóc bạc
Gánh bao nhiêu tuổi đời.
Tôi đi nhặt chiều rơi
Ép vào trang thơ mỏng…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Một người đi
Nhạc: Mai Châu
https://youtu.be/Tkepjheb0tU?si=l9x5voCO81a82BFl
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét