r467.
Sài Gòn
Kỷ Niệm
Một góc phố,
một con đường
Một thao thức
nhớ, một vương vấn hoài.
Thương làm sao
Sài Gòn ơi!
Muốn ôm ghì lấy
khoảng trời ngày xưa.
Sài Gòn nắng,
Sài gòn mưa
Dễ thương như
chiếc lá vừa hứng sương
Sài Gòn với
những con đường
Trầm tư trong
nỗi niềm thương úa sầu.
Sài Gòn ơi!
Nắng xưa đâu?
Để hoàng hôn
xuống thẫm màu hắt hiu…
Sài Gòn với
những buổi chiều
Hàng đèn giăng
mắc, dập dìu từng đôi.
Mưa Sài Gòn
thấm trên môi
Giọt nào trong
mắt thương người đã xa.
Vang trong hồn
khúc trầm ca
Với tay sao
được ngọc ngà ngày xưa…
Xa người từ
thuở tiễn đưa
Còn trong tôi
chút hương thừa mà thôi
(Bao nhiêu năm một chỗ ngồi
Chiếc bàn góc quán, mình tôi lặng thầm…)
Đơn Dương Thứ Ba 16.6.2020
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Hai mùa mưa
Lê Minh Bằng
https://youtu.be/pkEP1AnV3w8?si=KKVXjKpzz1JNu8jx
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét