r460.
Đà Lạt
Một ngày nào đó Đà Lạt sẽ
biến thành
Cao tầng, chật chội như
nhiều thành phố khác
Cũng bụi, cũng xe, ngập
nước và nhiều rác!
Tôi chỉ còn bâng khuâng nhớ
Đà Lạt trong lòng.
Đà Lạt sẽ bớt đi hơi lạnh
mùa Đông
Những sớm mai không sương
mù giăng mắc
Khi những
khối béton cao vươn lên cùng khắp
(Thành phố trong rừng, rừng
trong phố còn đâu!)
Có lạ gì khi mọi cảnh giống
như nhau!
Hồ Than Thở! Cam Ly? (Đồi
Cù như đã mất!)
Tôi lặng đi khi nghe điều
có thật
Khu Hòa Bình sẽ thành quá
khứ mai sau.
Sao tự dưng lòng tôi chợt
nghe đau
Nhớ ngày xưa mỗi lần vào
thành phố
Phải ngước nhìn những ngôi
biệt thự cổ
Nét đặc trưng Đà Lạt giờ đã hao mòn…
Dù hôm nay Đà Lạt như được
tô son
Nơi nào cũng hoa, muôn màu
muôn vẻ
Nên cái tên Đà Lạt bây giờ
có lẽ
Chẳng khác gì các đô thị
phồn hoa…
Một Đà lạt nên thơ, trầm
mặc, hiền hòa!
Một ngày nào đó chỉ còn trong nỗi nhớ…
(18:01 Chúa Nhật 17.3.2019)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét