r451.
Khung
trời
hiu quạnh
Tôi ơi! Tình đã cạn
Vết thương xưa đã lành
Chợt thấy mình đã mỏi
Giữa cuộc đời loanh hoanh.
Ngẩng lên nhìn trời xanh
Quanh ta mênh mông quá
Ta nhỏ nhoi như lá
Rơi lặng lẽ cuối mùa.
Đã qua rồi mùa mưa
Không gian chiều vẫn lạnh
Một khung trời hiu quạnh
Toàn gió và gió thôi.
Hãy buồn đi tôi ơi!
Cho tâm hồn bớt trống
Hãy quay vào cõi mộng
Để thấy đời đẹp hơn…
Lặng thầm từng bước chân
Tìm vào trong quá khứ
Chẳng còn gì để giữ
Ngoài những kỷ niệm tàn…
(22g25’ Thứ tư 13.12.2017)
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
Phố
đêm
(Tâm
Anh)
https://youtu.be/h_2XsKrCapY?si=kNyUq_QsnDfcFyEi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét