r439
Khoảng trời mùa Đông
Tìm ở đâu một chút sương mù
Mùa Đông cũng mất dần cơn gió lạnh
Mưa cũng lạ, chợt mưa rồi chợt tạnh
Trách sao người hay thay đổi người ơi!
Đơn Dương buồn! Muôn thuở vẫn vậy thôi
Dòng sông cạn, Danhim chiều lặng lẽ
Đồi Châu Sơn những nhánh thông lay khẽ
Thác Thiên Thai dòng nước khuất sau triền.
Những con đường không có một nét riêng
Không hào nhoáng mà sao tôi yêu quá
Nắng bâng khuâng dịu dàng trên phiến lá
Khoảng trời buồn không níu được chân ai.
Ở nơi đây không phố xá rộng dài
Những con đường chưa đi mà đã hết
Bóng chiều nghiêng qua đời ta mỏi mệt
Cuối Đông rồi se sắt lạnh bờ môi…
(Chúa Nhật 28.12.2014)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
NỖI ĐAU TỪ ĐÂY
Nhạc; Ngô Thụy Miên
Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing (Gm)
https://youtu.be/LD36aIEkVLs?si=Jwzd8zqy9huOwrq5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét