r433
Ngàn Năm Sóng Vỗ
Lần đầu ta đến với Vũng Tàu
Sóng cứ xô bờ rượt đuổi nhau
Ta ném nỗi niềm ta vào đấy
Có thể nào chìm vào biển sâu.
Mê mải buồn hiu chú dã tràng
Se cát để rồi sóng xóa tan
Trăm năm một thoáng lòng
quên, nhớ
Chiều xuống biển ôm bóng nắng
tàn.
Ta về ngơ ngác, sóng trong
lòng
Trùng khơi khắc khoải khúc
chờ mong
Ta viết câu thơ buồn lên cát
Sóng có vô tình xóa hết
không!
Tạm biệt ta về nhé Vũng tàu
Nắng đã theo chiều trốn ở
đâu?
Ngàn năm sóng vỗ về bờ cát
Ngàn năm có dịu được lòng
đau!...
(Vũng Tàu 22.11.2012)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Tình chết theo mùa Đông
(Nhạc: Lam Phương)
https://youtu.be/fPUuvKr1KmI?si=Lfy4bLXHl8tmcA1s433
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét