r374
Đường Lên Đà
Lạt
Đường
như dẫn vào mây
Khuất
sau cây, sau lá..
Uốn
quanh bên vách đá
Nhìn
xuống thung lũng mờ
Đường
như dẫn vào thơ
Triền
núi hoa tím dại
Đi
lên, đi lên mãi…
Tay
ngỡ chạm mây trời
Chiều
vô tình buông rơi
Một
tiếng chim thảng thốt
Hàng
cây nghiêng bóng rợp
Êm
đềm cõi thiên thai
Hoàng
hôn màu nắng phai
Bóng
núi ôm đường vắng
Với
không gian trầm lắng
Người
đi lên núi cao…
(21g45
Chúa Nhật 5.9.2004)
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét