r351.
VỚI CHIỀU ĐÀ LẠT
Đà Lạt không là thơ
Sao hồn ta đắm đuối
Lang thang chiều phố núi
Con dốc dài trầm tư.
Quấn quít bước chân người
Muôn loài hoa khoe sắc
Sương mù chiều giăng mắc
Mờ ảo hàng thông im.
Nghe khắc khoải trong tim
Chưa xa mà đã nhớ
Dường như trong hơi thở
Có hương nồng cao nguyên
Một chút gì rất riêng
Ta hoà cùng Đà Lạt
Ta như mây phiêu bạt
Gom về góc trời này
Yêu thương và đắm say…
(22g40 Chúa Nhật 5.8.2001)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Tình chết theo mùa Đông
Lam Phương
https://youtu.be/fPUuvKr1KmI?si=gaUACnCGOslnUR7B
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét