Nhớ…
Khi nhớ đến anh
Em nhớ con đường ngược chiều
Con đường anh đi lên và em đi xuống
Trong những buổi đi về sớm, muộn
Ngã tư đèn xanh phía bên anh
Và đèn đỏ phía bên này em.
Khi nhớ đến anh
Em nhớ thành phố về đêm
Chả biết đi đâu
Em nằm bẹp trên căn gác nhà trọ
Chờ nghe có tiếng ai gọi tên mình ngoài ngõ
Chẳng có ai!
Em buồn như đánh mất một cái gì…
Khi nhớ đến anh
Em nhớ về một chuyến đi
Tưởng sẽ gặp anh ở một nơi nào trong thành phố
Nhưng chỉ có bóng chiều xiêu đổ
Nghiêng về phía sau em
Khi nhớ đến anh
Em nhớ quán cà phê với khúc Không tên…
“…Ngày tàn im vắng, yêu người làm tóc trắng…”
Thành phố tràn ánh nắng
Những con đường ngược chiều
Đèn đỏ, đèn xanh như hai con mắt đăm chiêu
Không bao giờ mở ra cùng lúc
Nên chúng ta lạc nhau
Như mơ, như thực…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Phút cuối
Nhạc: Lam Phương
https://youtu.be/u9NRi_Iqb4w?si=zYF-0YbRlupUuqPr
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét