Khi Đời Không Có Anh
Gió vẫn cứ lang thang
Mặc bốn mùa thay đổi
Lá rụng nhiều trên lối
Làm vàng hơn nắng chiều
Hoàng hôn về hắt hiu
Câu thơ tình chắp vá
Bỗng nhiên thành người lạ
Sau một lần chia tay
Vẫn còn mãi nơi này
Khúc ru buồn của gió
Nắng tàn rơi trước ngõ
Nghiêng bóng chiều mong manh
Khi đời không có anh
Buồn nào hơn buồn thế
Có một điều khó thể
Là điều lãng quên anh.
(23g Thứ Hai 1.2.1999)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét