Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Có Lẽ Nào…





r140

Có L Nào…

Có lẽ nào dù chỉ một thoáng thôi

Anh chẳng nhớ chút gì trong kỷ niệm

Hoàng hôn xuống bầu trời loang sắc tím

Áng mây mù rơi rớt tận tim em

 

Có lẽ nào chỉ mới đó đã quên

Những yêu thương một thời anh vẫn nói

Có đôi lúc em vẫn thầm tự hỏi

Xa anh rồi em còn biết tin ai?

 

Chẳng thể nào kỷ niệm dễ nhạt phai

Với riêng em khi quanh đây còn đó

Nắng vẫn vàng rắc đầy trên lối nhỏ

Và mưa thì vẫn thế khác gì đâu…

 

Có lẽ nào anh đã vội quên mau

Trang thư cũ đến giờ em vẫn đọc

Lòng cố nhủ thôi đừng buồn, đừng khóc…

Xót xa nhiều thì cũng thế mà thôi

 

Biết rằng anh giờ đã quá xa xôi

Ngày tái ngộ không bao giờ có nữa

Em không trách anh đã quên lời hứa

Vì lẽ nào em lại… hết yêu anh!

(23g35 Thứ năm 9.6.1994)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Thanh Niên Số 80 (520) Thứ Ba 12.7.1994

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét