Ta đi nhặt những gì em quên lại
Làm nắng vàng sưởi ấm mãi mùa thu (Nguyễn Ngọc Định)
Trời cao nguyên vẫn hiu hắt sương mù
Lá vàng rụng ủ dấu chân người cũ (Hồ Thụy Mỹ Hạnh)