r497.
Níu lấy
ngày xưa
Người
đi, đi mãi không về
Thời
gian chưa xóa câu thề trong em
Bao mùa
lá rụng bên thềm
Tóc mây
đã bạc, nỗi niềm đầy hơn.
Trăng
khuya cũng chạnh tủi hờn
Một mùa
tan vỡ, một cơn chia lìa…
Mấy
mươi năm đợi anh về?
Thời
gian đã xóa hẹn thề ngày xưa.
Không
hề một lần tiễn đưa
Thế mà
ngăn cách, nắng mưa bao mùa!
Đưa tay
níu lấy ngày xưa
Chỉ còn
một thoáng hương thừa thoảng bay.
Rồi bao
kỷ niệm rời tay
Những
câu thơ với những ngày héo hon
Mùa vui
cứ ngỡ như còn
Trái
tim em vẫn sắt son ngày nào.
Tàn cơn
binh lửa năm nao
Tình
đôi ta cũng tan vào hư không
Thì
thôi giấu kín trong lòng
Tình
như lá mục trên sông lạc loài…
Mưa cao
nguyên thấm trên môi
Giọt
nào trong mắt thương người đã xa.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
https://www.youtube.com/watch?v=aVYPYZaN1rA&list=RDaVYPYZaN1rA&start_radio=1

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét