Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019

Mùa Đông Cao Nguyên

 *Bài thơ "Mùa Đông Cao Nguyên" đã đăng dưới đây bị sửa và cắt bớt làm "tan nát".
Thật buồn! Giá như người biên tập thấy bài thơ quá dỡ thì bỏ qua đừng sử dụng, có lẽ tôi sẽ vui hơn là nhìn thấy tác phẩm của mình bị "biến dạng" như thế này.

Bản chính: 
239-
Mùa Đông Cao Nguyên
Đã qua rồi mùa thu của tôi ơi!
Đông rét mướt với từng chiều bỡ ngỡ
Chiếc lá cuối cùng mang theo nỗi nhớ
Rơi vội vàng để đón một mùa sang

Ngày cứ dài nên mây cứ lang thang
Lời chưa nói bỗng muộn đành không nói
Nỗi cô đơn lẫn vào trong đêm tối
Anh không về nên mùa đông lạnh hơn

Những hàng cây trơ trụi lá cô đơn
Đón mưa gió bay qua thành phố đẹp
Cửa nhà ai suốt mùa đông cứ khép
Im lìm ngăn cơn gió lạnh thổi về

Mùi hương bay nồng nàn giữa đêm khuya
Của loài hoa âm thầm đang nở vội
Chờ đợi nhau suốt một đời mòn mỏi
Một đời niềm mơ ước biết trao ai!

Ở cao nguyên mùa đông thường rất dài
Và mưa nữa, ướt lạnh vần thơ cũ…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh


*Bài đăng bị sửa:

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

TIẾC MỘT CHIẾC CẦU


*Cầu Sắt Dran hoàn thành năm 1929. Bị tháo bỏ năm 2004 (ngày 1.7.2004 phá xong)

r394.

TIC MT CHIC CU

Những chuyến tàu không về ga xưa nữa

Chiếc cầu chơ vơ hoen rỉ với thời gian

Sông Dran vẫn đón ánh nắng vàng

Nước khô cạn sao gọi là sông nữa.

 

Hình ảnh cũ trong lòng ta một thuở

Quê nghèo không giữ nổi chân người

Chiếc cầu giờ trong trí nhớ xa xôi*…

Di tích cũ đã trở thành sắt vụn.

 

Mấy ai nhớ những chiều sương giăng xuống

Đứng nhìn sang cầu mấy nhịp xa mờ

Dòng Danhim cuồn cuộn chảy, nên thơ

Thật êm ả một vùng quê cổ tích!

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

*Cầu Sắt Dran hoàn thành năm 1929.

Bị tháo bỏ năm 2004 (Ngày 1.7.2004 hoàn thành việc tháo gỡ)

 





Niệm khúc cho người

r393

Niệm khúc cho người

Dù biết mai sau và cả bây giờ

Nếu em về sẽ âm thầm lặng lẽ

Mà sao trái tim vẫn nấc lên khe khẽ

Biết con đường này, ngôi nhà đó có anh.

 

Một ngày đã qua, một ngày rất nhanh

Em đã đến và đi anh đâu biết

Thời gian vẫn giữ hoài câu ly biệt

Khắc trong lòng đâu dễ xóa nhòa đi.

 

Trách thầm ai hỡi giọt sương trên mi!

Ánh mắt quá vô tình sao vẫn nhớ

Trăng huyền ảo, trăng trong lòng em vỡ

Sắc son nào cứ hoài niệm ngày xưa!

 

Mùa tàn phai khô cạn những ước mơ

Hiếm hoi cả niềm vui vay mượn

Ôm nỗi nhớ se sắc trong tâm tưởng

Đêm trăng này xin gởi lại cho ai.

(Đà Lạt Chúa Nhật 12.2.2006)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Nam Úc Tuần Báo (South Australia) Số 856 thứ Sáu 3.8.2012

 

Hoa Mười Giờ

Nhạc; Đài Phương Trang

https://youtu.be/qeNayN75hOw?si=U_vQFZ0Gz2qKc2MC  


Xuân Thì/ Bài thơ nhầm tên tác giả




Hồ Thụy Mỹ Hạnh không phải là tác giả bài thơ "Xuân Thì". HTMH rất phiền lòng vì bị đứng tên trong bài thơ không phải do mình sáng tác. Trước khi số Lang Bian này phát hành, HTMH không hề biết đến bài thơ "Xuân thì", vì vậy HTMH không chịu trách nhiệm về việc gì có liên quan đến sự nhầm lẫn tên ác giả ở bài thơ, đây là lời khẳng định cũng như lời đính chính để tránh những sự phiền phức cũng như hiểu lầm sau này. (HTMH đã thông báo cho BBT tạp chí Lang Bian biết về sự nhầm tên tác giả của bài thơ và yêu cầu có đính chính lại!)
Đơn Dương Thứ Sáu 8.3.2019
Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 Mục lục Lang Bian số 185-186 Tháng 2- 3/ 2019 Xuân Kỷ Hợi
(Xuân thì/ Đã nhầm tên tác giả...)