Thứ Tư, 5 tháng 2, 2014

Một Góc Đời Riêng Tôi



   

r118.

 Mt Góc Đi Riêng Tôi

Còn một chút gì là của riêng mình

Em gom lại một góc đời dẫu hẹp

Tình dang dở ai bảo là tình đẹp

Khi trong lòng khoảng trống quá bao la.

 

Một góc đời_Em giữ chuyện ngày qua

Quanh đây vẫn nguyên ảnh hình thuở đó

Khi mộng ảo đã thoát bay theo gió

Trái tim còn vướng lại một niềm đau

 

Một góc đời _ ta chẳng còn có nhau

Em chẳng dám tin rằng xa nhau thật

Em chẳng dám tin rằng tình đã mất

Hẹp hòi gì ai đánh thuế mộng mơ

 

Đâu ai tìm đóng thuế những trang thơ

Nên em bỗng trở thành người hào phóng

Một góc đời_em mặc tình bay bổng

Những bon chen, lừa lọc trả cho đời

 

Đừng vội vàng chi thế bóng chiều ơi!

Lá khoan rụng trên đồi bay xao xác

Đàn đừng buồn làm chi trong tiếng nhạc

Tình yêu ơi! Thôi đừng nghĩ về ai…

 

Để tâm hồn rời được nỗi đau dài

Mặc cây lá nghe mùa thu hấp hối.

(22g40 Thứ Sáu 8.5.1992)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên số 58 (651) Thứ bảy 6.5.1995

 



Hai mùa mưa

(Lê Minh Bằng)

https://youtu.be/pkEP1AnV3w8?si=DMhwXTwJ0TvwqPJO

 

 

Khúc Tương Tư

         


   r117-

 Khúc Tương Tư

Con đường tương tư ai

Ôm vào lòng vạt nắng

Cho buổi chiều chợt vắng

Bước chân người lang thang

 

Bức rèm thưa ngỡ ngàng

Buông vội trên song cửa

Che khuất lời ai hứa

“Yêu thương và đợi chờ…”

 

Tội nghiệp những trang thơ

Hoen đi từng dòng mực

Ngọn đèn đêm thao thức

Nghe đêm khuya thở dài

 

Tất cả tương tư ai

Để mùa trăng hờ hững

Để hàng cây lặng đứng

Âm thầm trong mưa bay

 

Thương những ngón tay gầy

Cô đơn lùa vào tóc

Uớc mơ xưa ngà ngọc

Cũng xa rời hồn em.

(19g Chúa Nhật 3.5.1992)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Nam Úc Tuần Báo (South Australia)Số 667 thứ Sáu 24.10.2008

 

 


  Siết chặt bàn tay

(Mặc Thế Nhân)

  Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://youtube.com/shorts/qk9xM3gpnVw?si=KcQgVR7b8ddZGczJ

 

            

Khi Người Phát Thư Đi Qua


r116.

Khi Người Phát  Thư Đi Qua

Mỗi buổi sáng khi người phát thư đi ngang nhà không dừng lại

Em ngỡ như vừa đánh mất một cái gì sâu thẳm tận đáy tim

Một chút gì nhói lên trong khoảnh khắc im lìm

Và cứ thế, từng ngày qua cứ thế

Dẫu em biết rằng những dòng trên giấy nào có gì đáng kể

Khi lòng ai không nhớ, khi lòng ai đã quên

Nhưng mỗi buổi sáng em vẫn buồn tênh

Khi người phát thư đi ngang nhà không dừng lại.

Trời mùa hạ tâm hồn em vẫn lạnh lùng, tê tái

Trong mỗi phút đợi chờ đi qua

Có phải mỗi ngày thêm một cách xa

Biển giữa tim anh đẩy ân tình em về bờ khác

Biển giữa tim em sóng gào ồ ạt

Ôm vào lòng những trắc ẩn nghìn năm

Thành phố đó chợt trở thành xa xăm

Nên bước chân ai tìm về ngần ngại

Để mỗi buổi sáng em ngẩn nhìn theo mãi

Người phát thư đi qua dần khuất cuối đường.

( Đơn Dương 12g45 Thứ Ba 25 . 2 . 1992)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Tuổi Trẻ Chủ Nhật Số 27 (92 năm thứ mười) Ngày 12.7.1992

ĐIỆU BUỒN ĐÊM MƯA

(Tú Nhi - Vinh Sử)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://youtu.be/D9A9C7IqSI0?si=E_SOct25wiyaN8Q4

 


Rồi Mai Đây

r115.

Ri Mai Đây

Rồi thì anh sẽ quên em

Như quên một giấc mơ êm trong đời

Tình buồn như lá vàng rơi

Thu đi còn để một trời nhớ thương

Rồi đây hai đứa hai đường

Tình yêu cũng sẽ như hương cuối mùa

Tình em như một cơn mưa

Giọt rơi trên má, giọt vừa mặn môi

Rồi đây hai đứa hai nơi

Em về cúi mặt đơn côi suốt đời

Yêu anh chỉ có vậy thôi

Thương đau cũng đủ rã rời hồn em…

Ánh trăng rơi vỡ bên thềm

Gió ơi! Đừng thổi làm đêm lạnh lùng

Ngày mai xa cách muôn trùng

Em nghiêng vai gánh một khung trời buồn.

(Chúa nhật 2.2.1992)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Mùa Thu trong mưa

Nhạc; Trường Sa

https://youtu.be/Dors93ThW7U?si=WyqFxof9GhrvOZGS