Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Em Buồn Hơn Nỗi Buồn

r177.

Em Bun Hơn Ni Bun

Có bao nhiêu là mây

Gió đưa về nơi ấy

Mùa thu anh có thấy

Một đóa hoa đã tàn

 

Dìu dặt trong tiếng đàn

Ai tiếc mùa thu chết

Một cuộc tình đã hết

Em cứ còn nhớ hoài

 

Kỷ niệm nào đắng môi

Ngỡ ngàng ngày tái ngộ

Nắng chiều nghiêng cuối phố

Em buồn hơn nỗi buồn

 

Nhắc chi những yêu thương

Khi tình xưa đã mất

Một chút gì chân thật

Anh muộn màng trao em

 

Biết rằng đâu dễ quên

Cũng đành thôi quay mặt

Tình yêu dù khoảnh khắc

Với em là trọn đời…

(22g 20 Chúa Nhật 2.7.1995)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên số 134 (727) Thứ Bảy 16.9.1995


*Người muôn năm cũ (Truyện ngắn) Hồ Thụy Mỹ Hạnh
 Trẻ Magazine (Dallas – Texas) Số 805 / 8.11.2012:


Bao giờ gặp lại


r168

Bao gi gp li

Con đường ngày xưa đó

Cỏ hoang giờ ngập đầy

Những chiếc lá vàng bay

Hắt hiu chiều cuối hạ

 

Em buồn như chiếc lá

Rưng rưng giọt mưa chiều

Đâu rồi người em yêu

Có bao giờ gặp lại

 

Bóng hình nào nhớ mãi

Tình yêu nào muộn màng

Anh như cơn gió hoang

Như mây trời phiêu bạt

 

Khi tình yêu vỡ nát

Những  mảnh tim tội tình

Em ghép lại riêng mình

Những lời yêu không trọn

 

Một cuộc tình gió thoảng

Anh quên em mất rồi

Chỉ có riêng em thôi

Quên anh ? Nào đâu dễ…

(13g30 Thứ Bảy 10.6.1995)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên Số 94 (687) Thứ bảy 8.7.1995


Em Sẽ Vui Đây

r163

Em S Vui Đây

Em đứng lên từ đó nỗi đau dài

Như điệp khúc muộn phiền xưa đã chán

Như ánh chớp khiến bầu trời nức rạn

Tình yêu anh làm rạn vỡ tim em.

 

Không thể tính bao ngày, không thể tính bao đêm

Khi yêu nhau thời gian như đứng lại

Lời nói hôm qua dẫu không tồn tại

Em chẳng muốn nghi ngờ vì em yêu anh.

 

Nhưng sợi tơ tình lại rất mong manh

Buộc sao nổi ân tình em dẫu bé

Từ giã nhau trăng cũng buồn lặng lẽ

Anh đi rồi, kỷ niệm bỏ lại đây.

 

Buồn cứ vương vào từng sợi tóc mây

Em cố chải kỷ niệm càng thêm rối

Một nửa nơi em ngập đầy bóng tối

Một nửa nơi anh rực rỡ đầu ngày.

 

Em đứng lên từ đó nỗi đau dài

Cố ghép lại trái tim mình trót vỡ…

(19g30 Thứ Hai 10.4.1995)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên Số 120 (713) Thứ ba 22.8.1995

 


Lặng Lẽ

r159.

Lng L

Tỉ dụ như là em có thể quên anh

Trong trí nhớ hẳn vô cùng vô vị

Có gì đâu làm cho em suy nghĩ

Một ngày qua, sẽ chán hơn một ngày qua.

 

Nên thôi, cứ để chuyện đôi ta

Như một vết roi bầm trong tim mãi

Trong tình yêu ai chẳng từng thơ dại

Dệt mộng bằng trăng gió để rồi tan.

 

Tỉ dụ như không có những dở dang

Làm sao biết tình yêu là như thế

Rồi có gì cho em từng đêm kể

Chuyện của mình cho trăng sao lắng nghe.

 

Xuân lặng lẽ qua, hiu hắt chiều hè

Thu sẽ đến rồi Đông sang lạnh lẽo

Những câu thơ tình mấy mùa đã héo

Kỷ niệm buồn chảy xiết như dòng sông…

(Thứ Năm 9.3.1995)

Hồ  Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên Số 38 (631) Thứ Bảy 28.3.1995

 

Một người đi

Mai Châu

https://youtu.be/Tkepjheb0tU?si=v1LXTesw95phZAPW





Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Tình Yêu Của Gió


r158

Tình Yêu Của Gió

Khi anh nói với em

Lời tình yêu của gió

Trái tim còn để ngõ

Nên dễ dàng bay đi.

 

Em ngây ngô biết gì

Một thời luôn nghĩ thế

Cuộc đời là dâu bể

Anh bây giờ đã xa.

 

Những mùa Xuân đi qua

Những nỗi sầu ở lại

Gió vẫn còn bay mãi

Lời yêu không trở về.

 

Những điệp khúc lê thê

Gợi vào hồn nỗi nhớ

Hạt nắng chiều chợt vỡ

Âm thầm trong mắt em.

 

Biết rằng anh đã quên

Yêu nhau ai biết trước

Khi người quay lưng bước

Tạ từ là…chia ly!

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Thanh Niên Số 43 (636) Thứ bảy 8.4.1995

 

Tình khúc buồn

Nhạc; Ngô Thụy Miên

Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://youtu.be/tLUsKisZXj8?si=RmXpbTYWnBPje5GS

 

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

Bâng Khuâng Cuối Mùa


R 157.

Bâng Khuâng Cui Mùa

Một chút nắng vàng hanh

Rơi trong chiều cuối phố

Chuông giáo đường ngân đổ

Mùa Xuân giờ sang ngang.

 

Ai gửi trong tiếng đàn

Tâm tình tôi ngày ấy

Ai gửi vào trang giấy

Câu thơ tình bâng khuâng.

 

Mùa Xuân đến bao lần

Rồi ra đi vội vã

Vương buồn trong nắng Hạ

Đóa hoa tàn cuối Xuân.

 

Một chút nắng ngập ngừng

Rơi vào trong đôi mắt

Em ngỡ ngàng cúi nhặt

Mộng ước buồn lên tay.

 

Gửi tình theo áng mây

Biết ai? Người nhận được . . .

Hồ Thụy Mỹ Hạnh


CHUYỆN MỘT ĐÊM (Anh Bằng)

 Hồ Thụy Mỹ Hạnh is singing

https://www.youtube.com/watch?v=0qszIPKA8Mo


Giận…

r156

Giận…

Cuối năm còn đợi thư anh

Mùa Xuân hoa nở bỗng thành hắt hiu

Ông đưa thư lại làm… kiêu!

Đi ngang để mặc buổi chiều ngẩn ngơ

Thôi em cũng hổng thèm chờ

Giận ai em viết bài thơ …để dành!

Hôm nay mới nhận thư anh

Hoa đào đã rụng, lá cành trơ vơ

Ngày Xuân qua tự bao giờ

Nỗi sầu như một thoáng mờ vụt bay

Nắng chiều đã cuối chân mây

Em còn đang giận nên mai trả lời.

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

*Bình Dương Chủ Nhật Số 627 Ngày 17.2.2001

 

Trả Lại Cho Anh

r162.

Tr Li Cho Anh

Thôi thì em trả cho anh

Tình yêu ngày ấy đã thành khói sương

Tiếc gì một thoáng yêu thương

Đã thành kỷ niệm đôi đường ta đi

Em còn giữ lại mà chi

Khi ta đã chẳng còn gì của nhau

Thời gian có xóa nỗi sầu

Mùa Xuân có thắm mãi màu hoa xưa

Trăng tàn nhạt bóng song thưa

Mùa Xuân sao vẫn nghe mưa trong lòng

Hồn em khoảng trống mênh mông

Làm sao kỷ niệm ngược dòng thời gian

Còn đây hiu hắt giọng đàn

Còn đây những đoá hoa tàn cuối Xuân

Sương khuya nhỏ giọt rưng rưng

Môi nào khẽ gọi ngập ngừng tên ai

Em xin giữ nỗi đau dài

Trả anh tình cũ đã phai hẹn thề!...

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Phiên gác đêm Xuân

Nguyễn Văn Đông

https://youtu.be/CRWZK2BMXYw?si=SzTSxKk62V09-K_T

 

Xuân Và Nỗi Nhớ

r151

Xuân Và Nỗi Nhớ

Xa lắm rồi thành phố của tôi ơi!

Gió mùa Xuân chợt thổi về nỗi nhớ

Vườn Xuân rộ những cánh hoa vừa nở

Mà hồn em một sắc tím bâng khuâng.

 

Chuyến tàu xưa mỗi ngày một xa hơn

Sân ga đợi từng mùa và cứ thế

Tôi lắng nghe quanh đây lời gió kể

Những ân tình mờ nhạt với thời gian.

 

Có ai còn đếm những bước lang thang

Giữa phố khuya mơ hồ hương dạ lý

Trên cuộc đời mấy ai người chung thuỷ

Bận lòng gì cứ nhớ một cái tên.

 

Xuân nay lại về chẳng bao giờ Xuân quên

Vẫn đúng hẹn sau những mùa tuần tự

Chỉ có anh như mây trời lữ thứ

Quên mất đi ngày tháng để quay về.

(23g50 Chúa Nhật 2.12.1994)

Hồ Thụy Mỹ Hạnh


Niệm khúc hoa vàng

Hà Thúc Sinh

https://youtu.be/AgwHjIDbfb8?si=jVVzVLWO01gEF1Ow


Năm Tháng Bên Đời



Năm Tháng Bên Đời
Biết bao lần em đã dặn lòng
Hãy cố quên những gì đã mất
Dù kỷ niệm ngày nào còn lẫn khuất
Cơn gió chiều lại thổi ngược vào tim.

Trong hồn em dường như ngập bóng đêm
Đợi chờ ai thắp lên giùm ngọn nến
Nhưng người ơi!Có bao giờ người đến
Khi con đường đã rẻ lối từ lâu.

Lời yêu thương cũng một thoáng qua mau
Biển hồn em vẫn từng chiều nổi sóng
Trong tình yêu ai chẳng từng hy vọng
Được yêu người và mong được người yêu.

Em bây giờ thương nhớ biết bao nhiêu
Để năm tháng bên đời luôn lặng lẽ
Hoa lá rụng bên thềm nghe rất khẽ
Như nỗi sầu len lén đến trong em.
(Thứ Hai 1.8.1994)
Hồ Thụy Mỹ Hạnh