Mùa
Đông Đà Lạt
Em đi
trong chiều Đà Lạt
Sương
mù vắt trên đồi cây
Khung
trời bàng bạc áng mây
Gió
mùa Đông se sắt lạnh.
Những
loài hoa như xếp cánh
Run
rẩy với trời mùa Đông
Chút
gì bâng khuâng trong lòng
Thời
gian sao mà vội quá.
Em đi
dưới ngàn bóng lá
Xôn
xao loài hoa Cúc Quỳ
Nghe
như trong tim thầm thì
Nhớ
trời Sài Gòn rực nắng.
Em đi
giũa lòng phố vắng
bước
chân ngại ngùng bơ vơ
Mùa
Đông đã về bao giờ
Sắt
se hoàng hôn úa tím.
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Nửa
hồn thương đau
Phạm Đình Chương
https://youtu.be/2XHw9xZSv6g?si=dzm08kpraiKcFXI0
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét