r333.
Vườn trăng
Gom trăng vương vãi bên thềm
Để mà thắp sáng đời thêm những rằm
Gom từ một thuở xa xăm
Để nghe một thoáng dư âm vọng về.
Mùa Thu thao thức canh khuya
Nên lá chưa úa đã lìa cành bay
Gom trăng trên mặt hồ đầy
Soi tình, tình đã hao gầy trong tim.
Thương ai trắc ẩn nỗi niềm
Đời còn dài mãi những đêm lặng thầm
Những điều ngỡ sẽ trăm năm
Bây giờ đã cách xa tầm tay em.
Chỉ còn mùa Thu lắng im
Chỉ còn lại gió bên thềm những khuya
Vườn trăng vắng bóng ai về
Ngày xưa đã đứng bên lề đời anh…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Thế giới văn hoá/ Số 31 thứ năm 17.8.2006
Nỗi đau từ đây
Ngô Thụy Miên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét