R501.
Mùa Thu của tôi
Không có chiếc lá nào rơi trên thềm hồn tôi
Mà gió cũng thổi về hướng khác
Đêm cuộn tròn trong giai điệu Lightmoon Sonate!
Dịu dàng từng phiến âm thanh…
Trong ánh đèn đêm, chỉ tôi loanh quanh
Tóc dài quá nên trói đời thật chặt
Trói đôi chân, trói niềm vui lịm tắt
Trói nụ cười, trói cả tuổi thanh xuân.
Thời gian trôi hay dừng lại ngập ngừng
Giữa quá khứ, và tương lai vướng mắc
Tôi thảng thốt nhìn vách khuya trước mặt
Bóng ai kia lặng lẽ, không biết buồn hay vui…
Có điều gì khác lạ khi thời gian trôi qua với tôi
Buổi sáng nhìn vào gương, thấy mình không còn trẻ nữa
Xuân, Hạ, Thu, Đông thoáng nhanh qua cửa
Chỉ còn lá vàng rơi ngập ở hồn tôi.
Cuộc sống lắm nỗi buồn, nhưng không thiếu niềm vui
Nhiều ngõ cụt cũng lắm đường rộng mở
Nên tôi ơi cố buông niềm tiếc nhớ
Cho tâm hồn nhẹ bớt ưu phiền.
Mùa Thu rất dài với những niềm riêng
Đời đáng khóc cũng không còn nước mắt
Gom tất cả trắc trở từng đối mặt
Rồi cất giấu vào ngăn kín nhất hồn ta…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Mười năm yêu anh
Trầm Tử Thiêng

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét