r340.
Chiều Trên Đèo
Dran
Lên đèo nghe gió thoảng bên
tai
Nhìn lên mây quyện lối
thiên thai
Quanh co vách núi con đường
vắng
Chút nắng chiều nghiêng
bóng đổ dài.
Thung lũng chìm trong sương
trắng dầy
Chung quanh như ngập giữa
rừng mây
“Bắt cô trói cột…” kêu lảnh
lót
Quạnh quẽ ta nghe sầu bủa
vây.
Xa xa thấp thoáng sau rừng
thông
Hồ nước Danhim thật xanh
trong
Vàng rực hoa quỳ quanh
triền núi
Như bức tranh thơ xao xuyến
lòng.
Lên đèo ta đón ánh trăng
lên
Này núi, này mây cận kề bên
Sợ gió vô tình xô trăng
xuống
Trăng sẽ chìm trong hồ mông
mênh.
Hoàng hôn đã phủ đèo Dran
Ta ngất say tình với ánh
trăng…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
*Lang Bian số 127 tháng
4.2014
Cảnh đẹp ," kiu "là hữu tình mà sao thi nhân buồn vậy ?
Trả lờiXóaBuồn vì không giữ được buổi chiều khi hoàng hôn đã đến!��
Xóa