r316.
Dư Âm Chiều
Anh đi thoáng qua đời
Câu thơ tình bỏ lại
Chỉ là loài hoa dại
Em mơ gì cho mình.
Nắng vàng rơi lặng thinh
Tất cả đều sâu lắng
Thiên đường xưa chấp cánh
Hồn nhiên nào tuổi ta.
Anh dường như thoáng qua
Không kịp lời từ giã
Mùa xuân rồi mùa hạ
Héo hắt nỗi đợi chờ.
Chỉ còn những câu thơ
Vẫn xanh màu lá mới
Vẫn yêu thương vời vợi
Chung thuỷ với em thôi.
Anh giờ đã xa rồi
Còn mình em phố lạ…
(Sài Gòn 21.3.2000)
Hồ
Thụy Mỹ Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét